Chữ-người-tử-từ-Hương-Cuội-Tổ-1-CT.pptx,

khanhduy11b12 1 views 20 slides Oct 07, 2025
Slide 1
Slide 1 of 20
Slide 1
1
Slide 2
2
Slide 3
3
Slide 4
4
Slide 5
5
Slide 6
6
Slide 7
7
Slide 8
8
Slide 9
9
Slide 10
10
Slide 11
11
Slide 12
12
Slide 13
13
Slide 14
14
Slide 15
15
Slide 16
16
Slide 17
17
Slide 18
18
Slide 19
19
Slide 20
20

About This Presentation

:)))))))))))))))))))))


Slide Content

SO SÁNH CHỮ NGƯỜI TỬ TÙ & HƯƠNG CUỘI TỔ 1 – LỚP 12C12

Tóm tắt – Khái quát hai tác phẩm + Cốt truyện: Truyện kể về Huấn Cao là người cầm đầu cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình nên bị kết án tử hình. Trong những ngày Huấn Cao ở tù, viên quản ngục đã biệt đãi ông và những người đồng chí của ông. Sở nguyện của viên quản ngục là xin được chữ viết của Huấn Cao. Lúc đầu, Huấn Cao tỏ ý khinh miệt viên quản ngục, nhưng khi hiểu được tấm lòng viên quản ngục, ông đã quyết định cho chữ vào cái đêm trước khi ông bị xử chém. Sau khi cho chữ, ông Huấn Cao khuyên viên quản ngục về quê để giữ cho "thiên lương" trong sạch.

Tóm tắt – Khái quát hai tác phẩm + Cốt truyện: Tác phẩm “ Hương cuội “ là câu chuyện kể về nhân vật cụ K ép - một người có niềm đam mê mãnh liệt từ khi còn trẻ hay cả lúc về già, đó là trồng riêng cho mình một vườn cây đầy hoa thơm cỏ quý, đặc biệt là các loại hoa lan. Người ta ấn tượng với hình ảnh một ông lão phúc hậu lúc nào cũng khoác lên mình chiếc áo lông, cặm cụi cắt tỉa những chiếc lá sâu trong vườn. Cụ K ép là chứng nhân lịch sử, là dấu ấn của thời gian qua dòng chuyển giao thời đại, vẫn còn giữ lại được trong nếp sống lề lối quen thuộc cùng giá trị tinh thần xưa cũ.

DÀN Ý CHI TIẾT 01

Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội a) Mở bài trực tiếp I. MỞ BÀI - Giới thiệu tác giả, tác phẩm “Chữ người tử tù” và “Hương cuội ” dẫn dắt vấn đề ; nêu mục đích và cơ sở của việc so sánh, đánh giá này . - Tác phẩm + “Chữ người tử tù ”: Truyện ngắn khắc họa thành công nhân vật Huấn Cao - một con người tài hoa, có tâm trong sáng và khí phách hiên ngang, bất khuất. Qua đó nhà văn thể hiện quan niệm về cái đẹp, khẳng định sự bất tử của cái đẹp và bộc lộ thầm kín tấm lòng yêu nước.  +  Sự ra đời của "Hương cuội" đã thể hiện nỗi niềm trăn trở của Nguyễn Tuân: Sự nuối tiếc những giá trị xưa đang dần bị quên lãng giữa cái xô bồ, ào ạt của nếp sống Tây phương đang thịnh hành; niềm thiết tha giữ lại vẻ đẹp văn hóa cổ truyền.. Đó là cách để nhà văn thể hiện lòng yêu nước thầm kín, mãnh liệt cũng như thái độ bất hòa với xã hội nhố nhăng đương thời. - Tác giả : + Nguyễn Tuân sinh năm 1910 ở phố Hàng Bạc, Hà Nội, + Nguyễn Tuân cầm bút từ khoảng đầu những năm 1935, nhưng nổi tiếng từ năm 1938 với các tác phẩm tùy bút, bút ký có phong cách độc đáo + Năm 1945, trở thành một cây bút tiêu biểu của nền văn học mới + Tác phẩm chính : Vang bóng một thời ( 1940), Tùy bút song Đà (1960), Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi (1972),…

Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội b) Mở bài gián tiếp - Dùng nhận định dẫn dắt tới hai tác phẩm “Chữ người tử tù ” và “ Hương cuội ” và nêu mục đích và cơ sở so sánh Nhận định, đánh giá – Vũ Ngọc Phan:   “Chỉ người ưa suy xét đọc Nguyễn Tuân mới thấy thú vị, vì văn Nguyễn Tuân không phải thứ văn để người nông nổi thưởng thức.” – Nguyễn Đăng Mạnh : “Khi thì trang nghiêm cổ kính, khi thì đùa cợt bông phèng, khi thì thánh thót trầm bổng, khi thì xô bồ bừa bãi như là ném ra trong một cơn say chếnh choáng, khinh bạc đấy, nhưng bao giờ cũng rất đỗi tài hoa” – Nguyễn Đình Thi : “Nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp, cái thật. Là người sinh ra để tôn thờ Nghệ Thuật với hai chữ viết hoa.” – Tố Hữu: “Người thợ kim hoàn của chữ ”

Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội * Cơ sở, mục đích so sánh: - Tác phẩm của nhà văn thường chứa đựng những thông điệp nhân văn đầy sâu sắc, khơi gợi suy ngẫm về cuộc sống và con người. + Đề tài : viết về những giá trị, những quan niệm về cái đẹp chung sống lẫn lộn với những cái ác, cái xấu, cái nhố nh ă ng . + Chủ đề chính “ Hương cuội ” : Ca ngợi thú chơi thanh cao, tao nhã của những người như cụ Kép và trân trọng những giá trị văn hóa cổ truyền của dân tộc thời xưa. + Chủ đề chính “ Chữ người t ử tù ” : Quan niệm về cái đẹp và cái thiện. + Phong cách sáng tác: P h ong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân được gói gọn bằng 1 chữ “ngông” thể hiện tính ngang tàng, kiêu bạc, và ở lối sống không giống ai, khác hẳn v ớ i người, với đời. Cách hành văn cũng rất cầu kì, giọng điệu trang nghiêm, ông không sử dụng những từ ngữ quen thuộc và sáng tạo hệ thống từ ngữ mới lạ mà chỉ Nguyễn Tuân sử dụng. Ông tài hoa uyên bác về phương diện văn hóa, nghệ thuật khi miêu tả những thứ nhỏ nhất trong cuộc sống.

Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội * Cơ sở, mục đích so sánh: - Dấu ấn riêng: + Hương cuội : Lối kể chuyện tỉ mỉ, tinh tế: Mọi công việc chuẩn bị cho ngày Tết đều được nhà văn miêu tả tỉ mỉ: Bữa tiệc rượu đặc biệt bình dị được mở đầu rất ấn tượng: “Bõ già vòng tay vái các cụ và đợi các cụ yên vị rồi thì khom khom mở từng chiếc lồng bàn giấy một. Một mùi hương lan bị bỏ tù trong bầu không khí lồng bàn giấy phất từ đêm qua, đến bây giờ vội tản bay khắp vườn cây…” + Chữ người t ử t ù : Lối kể chuyện tinh tế, hàm súc, hoa mĩ và có sự phối hợp giữa điểm nhìn của người kể và cảm nhận của các nhân vật, chủ yếu là Huấn Cao và viên quản ngục, tạo nên chiều sâu cho tình huống và tính cách nhân vật .

Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội Mở bài minh hoạ “ Trái tim của người nghệ sĩ không ngừng thổn thức , rung động trước những điều đẹp đẽ , đập liên hồi vì tình yêu rạo rực với văn chương và chết đi nếu một ngày họ chẳng còn được sống để viết ” ( Khuyết danh ). Đọc một tác phẩm thật sự , bao giờ ta cũng bắt gặp hồn thi ca cất lên nỗi niềm suy tư , trăn trở và tình yêu còn lắng đọng với cuộc đời , với văn chương giống như Nguyễn Tuân đã thể hiện trong hai tác phẩm “Chữ người tử tù ” và “ Hương cuội ” một cách trọn vẹn . Đó là vẻ đẹp trường tồn , vĩnh cửu trong cái tâm của người tử tù cũng như nét đẹp xưa cũ nhưng bất biến theo thời gian . Qua đó ta thấy được sự gặp gỡ giữa hai tác phẩm song cũng nhận ra được những nét đặc sắc riêng biệt về nội dung và nghệ thuật của hai tác phẩm đó.

Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội - Ngôi kể: ngôi thứ ba; điểm nhìn: kết hợp giữa điểm nhìn của tác giả và của nhân vật (chủ yếu là của cụ Kép). - Nhân vật chính: c ụ Kép - là một “nhà nho sống vào giữa buổi Tây Tàu nhố nhăng”, một “kẻ chọn nhầm thế kỉ với hai bàn tay không có lợi khí mới” “riêng lo cho thân thế, lo cho sự mất còn của mình cũng chưa xong”; có thú vui uống rượu, ngâm thơ, thưởng hoa, lấy cái chí tình ra mà đối đãi với giống hoa cỏ - những thú vui thanh cao, tao nhã; giữ gìn nền nếp gia phong… *Hương cuội: -Xuất xứ: đ ược sáng tác vào năm 1940 và là một trong những tác phẩm trích từ tuyển tập “Vang bóng một thời” nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Tuân. -Bối cảnh: đ ược Nguyễn Tuân viết trước Cách mạng tháng Tám, miêu tả không khí gần Tết của gia đình cụ Kép. Cụ cùng con cháu quây quần sửa sang nơi thờ, rửa lá dong, nấu bánh chưng, chăm chút cho vườn lan nở đúng dịp Tết, nấu kẹo mạch nha, uống rượu bình thơ, thưởng thức cái không khí êm đềm của m ùa xuân. Thân Bài : B1: Khái quát 2 tác phẩm

Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội *Hương cuội: - Một số đặc sắc về nghệ thuật : + Hệ thống ngôn từ độc đáo: nhà văn đã sử dụng hệ thống từ cổ, từ Hán Việt một cách đắc địa. Những từ cổ này được kết hợp hài hòa, chặt chẽ với những cảnh, những người trong quá khứ, tạo nên một hiệu quả đặc biệt. Việc sử dụng hệ thống ngôn từ độc đáo như trên vừa thể hiện dụng ý của nhà văn lại vừa nói lên một cách đầy đủ nhất sự hiểu biết sâu rộng, cặn kẽ của nhà văn về nhiều phương diện như lịch sử, văn hóa và xã hội. + Cách xây dựng nhân vật: x ây dựng kiểu nhân vật tài hoa, tài tử. Nhân vật cụ Kép trong "Hương Cúc" của Nguyễn Tuân là biểu tượng cho sự thanh cao, nho nhã và lòng yêu quý các giá trị truyền thống. Được xây dựng để thể hiện sự phản kháng và bất hòa với xã hội “ T ây T àu nhố nhăng" đương thời. Tác giả thông qua cụ Kép muốn gửi đi thông điệp về việc giữ gìn và tôn trọng giá trị truyền thống, không bao giờ quên đi nét đẹp của quá khứ dù trong bối cảnh hiện đại hay biến chuyển. + Nghệ thuật tạo dựng bối cảnh: Nguyễn Tuân đã giúp người đọc hình dung được không khí rất đặc trưng của những ngày Tết cổ truyển Việt Nam.

Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội - Ngôi kể: N gôi thứ ba kết hợp điểm nhìn của người kể chuyện và của các nhân vật. - Nhân vật chính: Nguyễn Tuân đã khắc họa thành công hình tượng Huấn Cao - môt con người tài hoa, có cái tâm trong sáng và khí phách hiên ngang bất khuất. Qua đó nhà văn thể hiện quan niệm về cái đẹp, khẳng định sự bất tử của cái đẹp và bộc lộ thầm kín tấm lòng yêu nước. * Chữ người tử tù - Xuất xứ: "Chữ người tử tù” lúc đầu có tên là “Dòng chữ cuối cùng” in năm 1939 trên tạp chí Tao đàn. Sau đó, truyện được in trong tập “Vang bóng một thời” (1940) và được đổi tên là “Chữ người tử tù”. - Bối cảnh: Là kết quả của cuộc tìm kiếm, suy ngẫm về một nhân vật cách mạng lý tưởng của nhà văn Nguyễn Tuân. Ông lựa chọn hoàn cảnh éo le để làm nổi lên vẻ đẹp bên trong con người cách mạng hào hoa không thể bị hoàn cảnh đàn áp.

Giống: -Đề tài: Nguyễn Tuân chú ý khắc họa nhân vật là khám phá, phát hiện nhân vật ở phương diện tìm về những giá trị văn hóa cổ xưa (mang tâm sự người đi tìm vẻ đẹp xưa cũ chỉ còn vang bóng) -Chủ đề: C a ngợi vẻ đẹp văn hóa của dân tộc qua việc miêu tả thú chơi hoa và chơi chữ của nhân vật cụ Kép, Huấn Cao. Cũng như trân trọng những con người sáng tạo, lưu giữ và có tình yêu mãnh liệt, sự kính trọng với nét đẹp ấy như cách cụ Bõ trân trọng truyền thống xưa cũ: chơi hoa, thưởng rượu, ngâm thơ, làm kẹo mạch nha,... của gia đình cụ Kép : + “Năm nay cụ nhà uống rượu sớm quá và lại uống ban ngày. Mọi năm, cứ đúng rằm tháng giêng mới uống. Vả lại uống vào chiều tối. Đốt đền lồng, treo ở ngoài vườn, trông vào bữa rượu hoa, đẹp lắm cậu ạ”. Thân Bài : B2: Phân tích điểm giống và khác nhau của hai tác phẩm Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội

+ “Chết, cậu đừng nói thế, cụ nghe thấy cụ mắng chết. Cậu không nên nói tới chữ xót ruột. Chính cụ nhà có giảng cho tôi nghe rằng cụ sành uống rượu, trước khi vào bàn rượu không ăn uống gì cả. Các cụ thường uống vào lúc thanh tâm, Và trong lúc vui chén, tịnh không dùng những đồ nhắm mặn như thịt cá đâu. Mấy vò rượu này, là rượu tăm đấy. Cụ nhà ta quý nó hơn vàng. Khi rót rỏ ra ngoài một vài giọt, lúc khách về, cụ mắng đến phát thẹn lên. Cậu đậy nút lại không có rượu bay!” + “Mấy cụ đều khen lẫn nhau là thơ hay. Trong cái êm ấm của buổi chiều xuân sớm, tiếng ngâm thơ quyến rũ cả đến tâm hồn một người lão bộc. Bõ già, chiều mồng một Tết tự nhiên mặt sáng tỏ hẳn lên. Cái đẹp của tiệc rượu ngâm thơ lây cả sang người bõ ”. Hay tấm lòng “biệt nhỡn liên tài” của cai ngục trước tài viết chữ của Huấn Cao: + Sống trong cảnh ngục tù tăm tối, quản ngục vẫn biết trân trọng tài năng của Huấn Cao, vẫn hướng về cái đẹp ở ngoài đời để biết được Huấn Cao là người viết chữ đẹp nổi tiếng ở tỉnh Sơn. + Mặc dù chọn nhầm nghề, nhưng quản ngục có một số nguyện cao quý, Ngay từ khi mới "biết đọc vỡ nghĩa sách thánh hiền "ông ao ước một ngày nào đó được treo ở nhà riêng của mình một câu đối do tay ông Huấn Cao viết vì chữ Huấn Cao “đẹp lắm, vuông lắm” và là “báu vật trên đời”. Say mê nghệ thuật thư pháp tột cùng như vậy, chứng tỏ quản ngục là người có tâm hồn nghệ sĩ.

- Ngôi kể: N gôi thứ 3 - Điểm nhìn: Đ iểm nhìn toàn tri G iúp Nguyễn Tuân có cái nhìn bao quát toàn bộ về văn hóa, phong tục cũng như không gian, bối cảnh của một thời xưa cũ . - Cả hai tác phẩm đều đề cao cái đẹp và các nhân vật cụ Kép, Huấn Cao, quản ngục,... là số ít những người hiếm hoi còn lưu giữ và tôn thờ nét đẹp văn hóa truyền thống ấy mà không bị ảnh hưởng bởi những định kiến và tác động của xã hội . Lý giải sự giống nhau: Hai tác phẩm được trích trong “V ang bóng một thời ” . Kỳ này, văn phong Nguyễn Tuân vẫn còn bị ảnh hưởng bởi những giá trị xưa cũ của Nho giáo. Ông cố gắng đi tìm vẻ đẹp từ những giá trị xưa cũ, tôn vinh những giá trị xưa cũ ấy lên một vẻ đẹp mới. Trước cách mạng, Nguyễn Tuân là đại diện cho khuynh hướng thoát li trong văn học lãng mạn bằng việc để cao vẻ đẹp “ V ang bóng một thời”. Lấy cái tôi làm trung tâm để nhìn nhận cuộc sống, ít nhiều trong tác phẩm, người nghệ sĩ lãng mạn bao giờ cũng muốn bộc lộ chính những suy ngẫm, tâm trạng của riêng mình.  

* Khác * Bối cảnh : - Chữ người tử tù: Bối cảnh trong tác phẩm là một nhà tù thời phong kiến, khi xã hội đang trên đà suy tàn. Đây là một thời kỳ mà quyền lực và sự bạo lực ngự trị, cái đẹp bị đè nén. Không gian là ngột ngạt, căng thẳng, đại diện cho một xã hội mục nát: + Về không gian: thông thường, người ta viết chữ cho nhau ở những nơi thư phòng, sạch sẽ, không gian của học thuật. Nhưng ở đây, người ta cho nhau chữ trong “một buồng tối chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián”. + Về thời gian: khác với mọi khi, người ta thường hay cho chữ khi thư nhàn, thong thả, trong ánh sáng của buổi mai ấm áp thì ở đây, dưới ngòi bút của Nguyễn Tuậ, người ta lại cho chữ vào ban đêm một cách gấp rút, vội vã, như đang chạy đua với thời gian, khẩn trương, gấp rút để tránh những ánh mắt của bọn lính đến phiên canh buổi sáng . - Hương cuội: Bối cảnh là không gian thiên nhiên yên tĩnh, thanh bình, gợi cảm giác nhẹ nhàng và thoát tục. Không gian này mang tính chất tĩnh lặng, sâu lắng và gần gũi. Nó thể hiện một thế giới tinh thần cao quý, tách biệt với đời sống ồn ào.

*Nhân vật: - “ Chữ người tử tù ” : Có hai nhân vật chính là Huấn Cao - một tử tù tài hoa, và viên quản ngục - người yêu nghệ thuật và ngưỡng mộ Huấn Cao. Các nhân vật trong tác phẩm đều cụ thể và có sự xung đột nội tâm mạnh mẽ, đại diện cho những giá trị đối lập (cái đẹp và quyền lực, đạo đức và sự tàn ác). - “ Hương cuội ” : Không có nhân vật cụ thể, tác phẩm mang tính chất trừu tượng, chủ yếu là những suy tư của tác giả về cái đẹp của thiên nhiên và giá trị tinh thần. Thể hiện triết lý về sự vĩnh cửu của những giá trị tinh thần trong thiên nhiên và cuộc sống *Thông điệp: - “ Chữ người tử tù ” : + L à sự chiến thắng của cái đẹp và nhân cách trước quyền lực tàn bạo . Nguyễn Tuân tôn vinh phẩm giá con người, cho thấy rằng cái đẹp không thể bị hủy hoại bởi bạo lực và cái ác. : Ca ngợi và luyến tiếc một nhã thú văn hóa cổ truyền của dân tộc đang lụi tàn dần trong xã hội thực dân, chữ người tử tù là một áng văn yêu nước, mang tinh thần dân tộc đậm đà. Lòng yêu nước thầm kín nhưng thiết tha được thể hiện trong hình tượng nhân vật Huấn Cao. Qua đó, tác giả đã thể hiện quan niệm thẩm mỹ của mình: cái đẹp luôn chiến thắng cái ác và nếu muốn giữ cái đẹp ấy bền lâu thì cần phải thanh lọc tâm hồn mới có thể đón nhận đc cái đẹp ấy.Đồng thời thể hiện sự trân trọng đối với những bậc trí thức yêu nước.

- ” Hương cuội ” : + L à sự tĩnh lặng và thanh cao của cái đẹp trong thiên nhiên, khẳng định giá trị vĩnh cửu của những gì giản dị nhưng trường tồn. Đó là sự nhấn mạnh vào giá trị tinh thần, không bị chi phối bởi thời gian và hoàn cảnh.Thông qua đó nhà văn muốn khẳng định rằng nét đẹp văn hóa truyền thống là những giá trị tinh thần hình thành trong quá trình lịch sử lâu dài của Tổ Quốc. Những nét đẹp ấy được truyền từ thế hệ này sang thế khác vì vậy chúng ta phải luôn giữ gìn bảo tồn và phát huy những bản sắc văn hóa truyền thống tốt đẹp. Đánh mất bản sắc văn hóa là đánh mất quá khứ, đánh mất lịch sử và đánh mất cội nguồn . - Lý giải sự khác nhau: M ỗi tác phẩm ông đều thể hiện một cách nhìn khác về cuộc đời và tư tưởng của ông nên thông điệp ông gửi gắm cũng khác nhau. Người nghệ sĩ chân chính không bao giờ lặp lại chính mình hay người khác. Không những thế, sáng tạo còn là nhu cầu thẩn mĩ của chính tác giả và còn đáp ứng nhu cầu thẩm mỹ của nguồi đọc nên không ai đón nhận một tác phẩm giống nhau cả. Vì mỗi tác phẩm là sự không lặp lại, đó là sự sáng tạo và tài năng của nhà văn, Đứa con tinh thần được sáng tạo dựa trên tư tưởng và quan niệm của tác giả tài hoa.      

“ Chữ người tử tù ” được đánh giá là một văn phẩm toàn diện, toàn mĩ, thể hiện tấm lòng yêu nước và khẳng định cái tài, cái tâm, cái đẹp và cái thiện không thể tách rời. Tác phẩm đã xây dựng thành công nhân vật Huấn Cao - sự hội tụ của cái tài và cái tâm. Với ngòi bút sắc sảo, nghệ thuật xây dựng nhân vật độc đáo, tình huống truyện đặc sắc, tác phẩm đã đem đến cho người đọc những ấn tượng khó quên. Giống như Macxim Gorki đã từng nhận định: “Nghệ sĩ là người biết khai thác những ấn tượng riêng của mình, tìm thấy những ấn tượng ấy có hình thức riêng. Có thể nói, một người nghệ sĩ chân chính và có tài năng thật sự phải biết nhìn cuộc sống bằng con mắt của chính mình, bằng một cảm quan riêng để tạo ta được tiếng nói riêng, phong cách riêng. Và không chỉ ở “Chữ người tử tù” mà thông qua “Hương cuội”, Nguyễn Tuân cũng đem đến cho chúng ta một cái nhìn khác về định nghĩa của “cái đẹp”. Rằng cái đẹp có thể không trường tồn với hoàn cảnh, nhưng thông qua những giá trị tinh thần của con người, cái đẹp ấy vẫn sẽ mãi được người đời nhớ tới. Cùng với ngôn ngữ bình dị, thân thương, gần gũi, “người phu chữ” đã mang đến cho chúng ta một thú vui thưởng hoa vốn đã không được biết đến rộng rãi nhưng qua đó cũng ngợi ca vẻ đẹp của thú vui ấy trong sự ấm áp trước tiết trời lạnh giá của mùa xuân. Đồng thời, việc am hiểu tâm lý nhân vật dường như cũng khiến cho người đọc cảm nhận chân thật về sự đồng điệu trong tâm hồn của một “cây bút vốn luôn khao khát những cảm giác, cảm xúc mới lạ nồng nàn, say đắm”. Kết Bài : Đặc điểm, giá trị tác phẩm nảy sinh trên cơ sở so sánh . Dàn ý chi tiết so sánh hai tác phẩm Chữ Người Tử Tù & Hương Cuội