15
Phương pháp này nhằm làm cho các công nhân được phân công ở các nông trường
hợp tác xã tăng sự nhiệt tình và kỹ năng kỹ thuật cũng như các nông dân, hủy bỏ chế
độ quan liêu và "chế độ đô đốc phủ" (commanderism) của các công nhân đảng viên.
Đối với các công nhân công nghiệp, tháng 12 năm 1960 Kim I1-sung giới thiệu
"Phương pháp Taean" tại một nhà máy nằm ở Taean gần Pyongyang. Phương pháp
này được cho là bản sao của “Phương pháp Ch'õngsan-ri" nhằm thúc đẩy quyền lãnh
đạo tập thể của ủy ban đảng và công nhân ở mỗi nhà máy. Tháng 2 năm 1973, ba
cuộc cách mạng (cách mạng tư tưởng, cách mạng công nghệ và cách mạng văn hóa)
được đề xướng để thúc đẩy kinh tế phát triển. Với sự kiện này, khoảng 60.000 cán
bộ trẻ chọn lọc của đảng được tổ chức thành "ba đơn vị nhỏ Cách mạng", họ được
gửi tới các nông trường và nhà máy để khuyến khích các nông dân và công nhân làm
việc tích cực hơn.
Theo kế hoạch nhà nước (ưu tiên cho phát triển công nghiệp nặng), Bắc Triều
Tiên đạt được các kết quả tăng trưởng công nghiệp một cách ấn tượng. Tỷ lệ tăng
trưởng công nghiệp trung bình hàng năm trong thời kỳ 1957 - 1961 là 36,6% nhưng
giảm xuống còn 12,8% từ giữa Thập niên 1960, và trong thập niên 1970 và thập niên
1980 tỷ lệ tăng trưởng công nghiệp trung bình hàng năm giảm thêm nữa. Tuy nhiên,
từ năm 1954 - 1979, sản xuất điện năng tăng lên 40 triệu Kwh, sản xuất than tăng
lên 65 triệu tấn, xi măng tăng 8,8 triệu tấn, và phân bón hóa học tăng 4,5 triệu tấn
năm 1979. Sau năm 1979, Bắc Triều Tiên ngưng xuất bản các báo cáo chi tiết về
tăng trưởng kinh tế, và khó đánh giá chính xác sự phát triển kinh tế sau năm đó. Tuy
nhiên, người ta báo cáo là năm 1989, Bắc Triều Tiên sản xuất 55,5 triệu kwh điện
khí, 85 triệu tấn than, 7 triệu tấn thép, 13,5 triệu tấn xi măng và 5,6 triệu tấn phân
hóa học. Trong khi đó, từ năm 1953 - 1979, số công nhân công nghiệp tăng từ
524.000 lên 1,5 triệu. Vì nhấn mạnh đến phát triển công nghiệp nặng, phát triển công
nghiệp nhẹ tụt lại xa phía sau, làm cho hàng hóa hàng ngày thiếu hụt nghiêm trọng
và hạ thấp tiêu chuẩn sống. Tất cả các hàng hóa không cơ bản (như xà phòng, khăn
tắm, giày và quần áo) bị hạn chế, giá hàng hóa không được phân phối theo quy định
(như viết, máy thu thanh, và xe đạp) quá cao, công nhân trung bình không thể mua
sắm được.
Đốì với Bắc Triều Tiên, lương thực đầy đủ là một nhiệm vụ vĩ đại. Dù có nhiều
khu vực trồng lúa ở phía tây, nhưng Bắc Triều Tiên canh tác phần lớn là cây kê và
khoai tây, lệ thuộc nhiều vào nguồn cung cấp gạo từ miền nam trước năm 1945. Sau
chiến tranh Triều Tiên, các vùng phía đông trở thành các khu vực trồng bắp, trong https://giaoan.org/